Cha dượng nện tả tơi thân xác cô con gái đĩ thoã, chiếc giày, đồng hồ đã chỉ 20h15′, vậy là 21h15′ nếu chiếc giày không rơi thì coi như tôi đã hoàn thành hình phạt, còn không thì… cái này còn chờ vào quyết định của chị nữa. Nhìn chị lúc này đang ngồi ghế sofa xem tivi, thỉnh thoảng phá lên cười vì những tình tiết hài hước, không ai tin cách đây vài phút, chị đã tức giận như thế nào nhưng có lẽ như thế, Bố dượng nện tả tơi thân xác đứa con riêng mất nết tôi càng thích và muốn phục tùng chị hơn. – Cắn nhẹ thôi không hỏng giày tao là mày chịu đấy. – Chốc chốc chị lại quay ra mắng tôi. Tôi chỉ gật