Chị em cây khế cần mẫn liếm hột le của nhau, ra một chút qua cổ áo, mặt lại bịt kín bằng khẩu trang. Vậy mà không hiểu sao Minh nhìn vẫn thấy cô ta có nét quen thuộc gì đó. “Tinh…” – Cửa thang máy bật mở. Chị Phượng bước ra trước, dáng người tuyệt mỹ uyển chuyển trong bộ váy đầm ôm sát cơ thể. Minh đi phía sau, Chị em cây khế say sưa vét máng cho nhau cố tình chậm lại một nhịp để nhìn. Dù sao Bang chủ không cấm người ta nhìn nha… Thật là ma quỷ ah. Chị Phượng dừng trước phòng 1703, đưa tay bấm chuông. Như vô tình đôi mắt đẹp kia của chị quay lại nhìn như oán trách, làm tim Minh