Tên chủ tiệm cầm đồ bắt cóc hấp diêm nữ sinh non mơn mởn, dữ dội như muốn đẩy mồm Bình ra khỏi lỗ đít, nhưng không được, lỗ đít đi đến đâu, thì mồm Bình đi theo đến đấy: – Bẩn… bẩn… Bình ơi! Chỗ đó… chỗ đó… chỗ đó là… lỗ đít của mẹ!!! Á Á Á Á Á!!! Đừng mà… Mẹ chết rồi. Đầu óc bấn loạn, Đào lại xưng là “mẹ”, không còn “Đào” nữa. Cô như ở trên mây. Miệng cô thì kêu “đừng”, “bẩn” nhưng thực ra cô lại muốn Bình mút mạnh hơn. Cơn sướng khoái từ trên đầu não chạy dọc theo sống lưng xuống đến xương cụt, Chủ tiệm tín dụng đen bắt bớ hiếp dâm con gái của con nợ chạy vào lỗ đít cô. Lỗ đít co vào xòe ra như bông hoa nở